TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

Bạn đang xem: TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết tại nyse.edu.vn

Trong bài văn Kể lại một trải nghiệm của em với thầy, cô giáo của em, các em cần chú ý kể lại nguyên nhân diễn ra câu chuyện, diễn biến cũng như kết thúc câu chuyện để lại kỉ niệm cho em. Các em có thể xem bài văn mẫu dưới đây cùng nyse.edu.vn để triển khai ý dễ dàng.

Xem thêm bài viết: Thuyết minh về chiếc nón lá Việt Nam hay nhất

Dàn ý kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô

1. Mở đầu

Dẫn dắt, giới thiệu về trải nghiệm với thầy cô giáo mà em định kể.

2. Thân bài

a. Giới thiệu về trải nghiệm

– Hoàn cảnh: Khi nào? Ở đâu?

– Nhân vật có liên quan: Thầy giáo hoặc cô giáo.

b. Kể lại diễn biến

  • Những sự kiện xuất hiện trải nghiệm: Những sự kiện xuất hiện theo thứ tự rõ ràng.
  • Bài học rút ra được từ trải nghiệm: Trân trọng cuộc sống, yêu mến và thêm kính trọng thầy cô giáo.
  • suy xét, cảm xúc sau trải nghiệm: nhận ra bài học bổ ích, Trở nên chăm chỉ học tập hơn…

3. Kết bài

Khẳng định lại chất lượng của trải nghiệm của em với thầy cô giáo.

Kể lại trải nghiệm đáng nhớ với thầy cô giáo của em – mẫu 1

Trong mấy năm đi học, em đã có rất nhiều kỉ niệm buồn vui dưới mái trường thân yêu. tuy nhiên kỉ niệm mà tôi sẽ chẳng bao giờ bỏ xót đó là kỉ niệm hồi lớp 1, khi em tập viết và cô giáo đã tận tình cầm tay tôi viết từng nét.

Tròn 6 tuổi, em bước vào lớp một với tất cả sự háo hức. Em học đọc nhanh chóng, chỉ nghe cô giáo đọc một lần, em có khả năng đọc theo vanh vách. nhưng viết với em quả là một hành trình gian nan. Em thuận tay trái, từ nhỏ mẹ đã rèn cho em cầm bút Tay phải. tuy nhiên cứ khi nào vẫn chưa có ai nhìn là em lại đổi tay. Cô giáo đầu tiên của em tên là Ngọc. Đúng như cái tên, cô xinh xắn và rạng rỡ, lại trìu mến, hiền dịu. Cô biết em thuận tay trái nên thường xuống bàn quan sát tôi viết. Bước vào học kì hai, chúng tôi tập viết chữ nhỏ, lại viết những bài chính tả dài hơn. Chữ em dần nguệch ngoạc. Trong giờ chính tả hôm đó, cô chép những dòng chữ tròn trịa lên bảng, chúng em chép vào vở của mình. Vì thấy cô không để ý, em lại đổi tay để viết.

XEM THÊM: Tóm tắt cô bé bán diêm

Đến cuối buổi học, cô Ngọc trả vở chính tả cho chúng em. Cô bắt tay vào làm nhận xét. Bỗng, cô nhắc tới em: “Bạn Gia Bảo hôm nay viết có tiến bộ. tuy nhiên, cô nghĩ là con đang bỏ xót một điều.” Em hoảng hốt cúi mặt xuống. Trong tà áo dài thướt tha, cô bước xuống bàn em và tiếp lời: “Cả lớp nhớ cô dặn khi viết, tay con người cầm bút thế nào không?” Lớp tôi đồng thanh nhắc lại lời cô dặn. Cô lại nói: “Tuy vậy, bạn Gia Bảo vẫn bỏ xót. Cô phê bình Gia Bảo trong buổi học ngày hôm nay.” Rồi cô nhìn thẳng em và nói: “Cô hi vọng Gia Bảo sẽ nhớ lời cô dặn.” một số bạn cất tiếng cười chê bai. Nghe thấy vậy, khuôn mặt em nóng bừng, nước mắt ứa ra và bàn tay vò trang vở vừa viết. “Cô thấy hôm nay chữ con viết tròn, đều đúng khoảng cách. Con viết đẹp hơn nhiều lần bạn.” – Cô lại nhẹ nhàng nói. Cả lớp im phăng phắc. Em được cô khen lại thấy êm lòng nên trút bỏ được cơn tức giận của một cậu con trai hiếu thắng.

Từ đó, em kiên trì rèn viết bằng thao tác phải. Lên lớp 2, tôi đã viết được những dòng chữ vô cùng sạch đẹp. Dù bây giờ, em biến mất được học cô nữa, tuy nhiên những bài học lí thú hay lời dạy ân cần của cô vẫn còn in đậm trong tâm trí em.

Kể lại trải nghiệm đáng nhớ với thầy cô giáo của em – mẫu 2

Trong cuộc sống mỗi cá nhân ai cũng có những kỷ niệm khó bỏ xót trong đời. Với em cũng vậy, gần bốn năm cắp sách đến trường em cũng có bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Và kỷ niệm đáng nhớ nhất trong em có lẽ là kỷ niệm về cô giáo chủ nhiệm năm em học lớp ba.

Gia đình em vốn không mấy khá giả, nhà lại đông anh em. Bố mẹ em không phải công nhân viên chức mà chỉ quanh năm làm ruộng và làm thuê nên cuộc sống vất vả và đủ ăn là may măn rồi. Em là anh cả trong gia đình, sau em còn có ba người em nhỏ nữa. Năm em học lớp ba, đó cũng là khoảng thời gian khó khăn nhất, bố em mắc bệnh nan y khó chữa, gia đình đã bán tài sản, vay mượn khắp nơi để chạy chữa, em đã quyết định nghỉ học vì đến kỳ nộp tiền học mà gia đình không có.

Cô giáo chủ nhiệm em lúc đó tên Lan. Cô Lan là một cô giáo hiền lành, yêu nghề và rất quan tâm đến đời sống cũng như học tập của học sinh chúng em. Hai ngày liền không thấy em tới lớp, cô đã hỏi thăm bạn bè và tìm đến nhà em để thăm hỏi. Cô đã cổ vũ gia đình rất nhiều và ước muốn em tiếp tục đến lớp. Cô nói em là một học sinh giỏi của lớp, nếu như nghỉ học thì thật tiếc quá. Cô cũng nói ước muốn em học tập để có một tương lai tốt đẹp và có khả năng để tạo điều kiện gia đình. khi đó em chỉ nghĩ trước mắt nên vẫn cụ thể nghỉ học. Rồi một tuần trôi qua cô lại tới nhà động viên. Cô nói đã thong báo trường hợp của em lên nhà trường và địa phương để xem xét cho em được đi học mà không phải đóng học phí. Em vui mừng lắm vì trước giờ em rất muốn đi học như các bạn cùng trang lứa. Và rồi sau hơn một tuần nghỉ học em lại được tiêp tục tới trường. Con đường tới trường dường như nét hơn mỗi ngày. Em tung tăng bước đi với niềm hân hoan vô cùng. Mỗi ngày sau buổi học, cô Lan lại dành them thời gian để giảng lại cho em những bài cũ mà em nghỉ tuần trước đó. Cô ân cần , nhiệt tình giảng dạy để em không bị mất kiến thức. Cuối năm đấy em đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện và danh hiệu học sinh nghèo vượt khó. Em rất cảm động và hạnh phúc về những gì cô Lan đã dành cho em.

đấy là kỷ niệm đáng nhớ nhất của em về thầy cô và có lẽ sẽ mãi mãi in đậm trong trái tim em với một lòng biết ơn sâu sắc. Em sẽ mãi nhớ về cô và luôn thầm hứa học tập tốt để biến thành một người giáo viên giỏi giang và tận tụy với nghề như cô.

Kể lại kỉ niệm của em với thầy cô giáo của em – mẫu 3

Kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô

“Ẳn quả nhớ kẻ trồng cây

Có danh có vọng nhớ thầy khi xưa”

đấy chính là những câu thơ đề cập về nghề giáo, nghề mà luôn được yêu quý, kính trọng. Tôi rất yêu mến các thầy cô giáo của mình, nhưng người để lại cho tôi những ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô Kim Anh- cô giáo chủ nhiệm của chúng tôi.

Cô có mái tóc rất dài, linh hoạt, đen nhánh và luôn phảng phất hương thơm. ánh mắt cô to tròn, đen láy, vô cùng cương nghị nhưng cũng không kém phần dịu dàng. Khi chúng tôi đạt thành tích cao trong học tập, cô luôn nhìn chúng tôi với ánh mắt trìu mến. Còn mỗi khi chúng tôi mắc lỗi, đôi mắt cương nghị của cô lại đượm buồn. Đôi bàn tay cô thon dài, luôn viết ra những mạch văn giàu cảm xúc để chuyển tải bài học đến với chúng tôi. Cô còn giúp chúng tôi nhớ bài lâu hơn bằng giọng nói của mình. Giọng nói của cô thật truyền cảm, khi thì dịu dàng, yên bình, lúc lại dí dỏm, vui tươi khiến cho chúng tôi luôn chăm chú vào bài học, bỏ xót cả thời gian. Tính cách cô hiền lành, chính trực, cô luôn nghiêm túc với hoạt động của mình. hàng ngày, cô rất hay vui đùa với chúng tôi tuy nhiên khi đã vào tiết học, cô cũng rất nghiêm khắc. Với cô dạy học không chỉ là một nghề, mà còn là một niềm đam mê. Cô luôn chuẩn bị rất kỹ cho bài giảng của mình, nhiều khi cô còn dùng cả những đoạn clip ngắn về bài học, giúp chúng tôi có thể tiếp thu bài nhanh nhất. Dù cô đã là một giáo viên nhưng cô vẫn học, đấy là sở thích của cô. Cô luôn thức đến ba, bốn giờ sáng mới đi ngủ vì sau khi soạn giáo án, cô lại tiếp tục học bài. “Học như một con đò ngược dòng vậy, các con ạ!” Lời cô nói thấm thía lòng chúng tôi.

Tôi nhớ nhất là khi cô đi tham quan với lớp chúng tôi. Lúc ấy, trên nét mặt cũng như trong ánh mắt của cô thể hiện sự lo lắng, bồn chồn không yên. Sau đấy, chúng tôi mới vỡ lẽ, ra là hôm ấy, cô có bài thi môn triết học nhưng cô đã nghỉ thi để đi cùng với lớp chúng tôi vì cô lo lắng rằng có rắc rối gì không hay với chúng tôi, cô sẽ ân hận cả đời.

Một kỉ niệm đáng nhớ khác là khi tôi học hè. Khi ấy, tôi khá lo lo lắng do tôi đã nghỉ mất hai tuần. Tôi bước vào lớp với tâm trạng lo lắng. Cô biết là tôi đã nghỉ học, cô bèn giảng lại cho tôi những chỗ tôi chưa biết, chưa hiểu, rồi nhờ bạn cho tôi mượn vở để chép bù bài. lúc đó tôi thấy mình nhẹ nhõm, thầm cám ơn cô và các bạn.

Quả thật, nghề giáo thật là cao quý, giống như câu ví: “Nghề giáo là người lái đò tri thức qua sông”. đấy cũng là nghề mà tôi mơ ước sau này khi trưởng thành. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, tôi muốn gởi lời chúc tới cô rằng: “Con chúc cô luôn mạnh khỏe! Con yêu cô nhiều lắm!”

Kể lại trải nghiệm của em với thầy cô giáo của em – mẫu 4

Trong tuổi thơ của mỗi cá nhân, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy, cô giáo cũ của mình, những kĩ niệm đẹp xen lẫn nỗi buồn đều được khắc sâu trong trí nhớ của chúng ta. Riêng tôi có một kỉ niệm mà tôi không bao giờ bỏ xót, kỉ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.

Năm ấy, khi tôi còn học lớp một, tôi có những kỉ niệm đẹp về thầy giáo chủ nghiệm của mình. Tôi đã bước sang lớp một, ngưỡng cữa của bậc tiểu học, có nhiều bạn mới, thầy cô mới.

Ngày trọng đại ấy, ngày tôi không bao giờ bỏ xót. Sau buổi lễ khai giảng, tất cả các học sinh đều bước vào lớp học của mình để học buổi học trước tiên và gặp gỡ thầy cô giáo chủ nhiệm của mình cũng như người sẽ gắn bó với tôi trong suốt thời gian học tiểu học.

Khi thầy bước vào, dáng người thầy thật nhanh nhẹn và thầy chào chúng tôi. Tôi trông thầy cũng đã đứng tuổi, tóc thầy cũng đã điểm bạc, gương mặt thầy gầy, bàn tay thầy có nhiều vết nhăn, chắc thầy đã có mấy chục năm lận đận với học sinh. Thầy bước lên bục giảng, thầy ra hiệu cho chúng tôi im lặng và thầy nói: Chào các con, thầy tên là Hồ Viết Cảnh, thầy sẽ chủ nhiệm lớp các con trong suốt bậc tiểu học. Giọng thầy thật yên bình, nhẹ nhàng, làm cho những suy xét trong đầu tôi về một người thầy giáo chủ nhiệm thật dữ dằn và nghiêm khắc đều tan biến.

sau khi ra mắt chúng tôi, thầy bắt đầu dạy cho chúng tôi những bài học đầu tiên mà cũng là những bài học đầu đời dạy tôi nên người. Thầy viết lên bảng những dòng chữ trước tiên, tôi trông thấy bàn tay thầy run run khi viết, sau này tôi mới biết, thầy phải chịu đựng những cơn đau do tham gia cuộc chiến tranh kháng chiến chống mĩ để viết nên dòng chữ đẹp đấy. sau khi viết xong đề bài, thầy hỏi chúng tôi có nhận thấy rõ không, một vài bạn ngồi phía dưới do mắt kém nên không thấy liền được thầy chỗ khác để phù hợp. Trong buổi học thầy đến tận chỗ của từng người để chỉ cho chúng tôi những chỗ không hiểu. Cuối giờ, thầy cho chúng tôi xếp hàng ra về, mọi người đi về rất thẳng hàng, tiếng cười đùa của một vài bạn đã làm xôn ao khắp sân trường. Buổi học đầu tiên đã kết thúc như vậy đó, thầy đã để lại cho tôi những suy xét về một người thầy mẫu mực.

Những buổi học sau, thầy nghiêm khắc với những bạn lười học, khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi, thầy đều ra chơi cùng chúng tôi, thầy chơi những rò chơi dân gian cùng với chúng tôi, nhìn gương mặt thầy lúc đấy thật đáng yêu, nhìn kĩ thầy, tôi có cảm tưởng gương mặt thầy rất giống gương mặt ông nội tôi. Ông tôi đã mất từ khi tôi còn nhỏ, những kỉ niệm đẹp của ông và tôi đều được tôi khắc ghi. Nhìn thầy, tôi cảm nhận thấy nhớ đến ông, nhớ đến cảnh chơi đùa của hai ông cháu, tôi liền chạy vào phòng học, ngồi trong góc khóc. lúc đó có một bàn tay đặt lên vai tôi khẽ vỗ về, hình ảnh ông nội vỗ về tôi mỗi khi buồn hiện về, tôi bỗng khóc to lên, không sao có thể kiềm chế được. Thì ra đó chính là thầy, thầy khẽ nói với tôi: “Thành, sao con khóc, đưa ra để thầy chia sẽ với con”. Rồi thầy ôm tôi vào lòng, nhận được sự an ủi của thầy, tôi càng khóc to hơn. Sau hôm đấy tôi cảm nhận thấy được thầy quan tâm nhiều hơn.

Vào một hôm, do tôi không học bài nên bị điểm kém, thầy liền mắng tôi, tôi liền chạy về chỗ ngồi, trong lòng tôi cảm nhận thấy rất tức thầy. Vào giờ ra chơi thầy không ra chơi với các bạn như mọi khi, thầy xuống chỗ tôi. Thầy nói: “Thầy xin lỗi em vì đã quá nặng lời, nhưng em là lớp trưởng nên phải gương mẫu cho các bạn noi theo…. Thầy giảng lại cho tôi bài tôi chưa hiểu. Tôi nhìn thầy khi đó mà trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng, ân hận vì đã làm thầy buồn. Tôi tự hứa sẽ cố gắng phấn đấu mượt hơn.

Vậy đấy, thầy đã để lại cho tôi những kỉ niệm chưa bao giờ phai mờ về một người thầy giản dị mà thân thương. Tôi hứa sẽ cố gắng học tập để biến thành công dân tốt, hữu ích cho quốc gia và xã hội. Công ơn thầy sẽ mãi được khắc ghi như câu danh ngôn:

“Ngọc không mài không sáng, người không học không tài.”

Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô giáo của em – mẫu 5

ke lai ki niem dang nho voi thay co giao cua em

Tôi 14 tuổi. Cái tuổi này chưa phải là lớn nhưng cũng biến mất bé nữa. Tôi đã đủ lớn để nhận thức được đúng – sai. Tôi đã biết khóc trước những mảnh đời bất hạnh, biết cười khi thấy người khác vui. Tôi đã biết cúi xuống nhặt mảnh chai dưới đường để bảo vệ chân mình và chân những người đi sau. Tôi cũng đã biết biết ơn những người có ơn với tôi nữa….Tất cả những điều ấy đều là vì thầy đã dạy tôi.

Tôi vẫn thường được nhìn thấy thầy vào mỗi buổi sớm mai, khi mà thầy đi dạy qua nhà tôi. Tôi vẫn thường cảm nhận thấy lòng bồi hồi nhớ lại quãng thời gian trước đó vào khi đó ngoài ra thì lại không (!?). Hôm nay thì lại khác…Tôi nghe một đoạn quảng cáo:

Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng

Là gì? Em biết không?

Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi….

Câu hát này…sao nó thân quen quá! Cố lục tìm những mảng kí ức bừa bộn, tôi cố tìm những gì ảnh hưởng đến câu hát đấy.

A! Phải rồi! Nó đây rồi!

Thầy của tôi vẫn để nhạc chuông điện thoại là bài hát này. Thầy hay nói với chúng tôi là thầy rất thích bài hát này, nó ý nghĩa. Thầy nói, sống trên đời là phải biết giữ lại những gì tốt đẹp, bỏ xót đi những gì đáng bỏ xót. Và quan trọng nhất là phải biết tha thứ cho lỗi lầm của người khác. Như là để gió cuốn đi….

Thế đấy! Thầy đã dạy chúng tôi phải sống như thế đấy! thế mà, bây giờ tôi mới thấm thía. Còm hồi lớp 4, cái thời điểm thầy dạy thì tôi chỉ vâng dạ cho xong chuyện.

Bạn bảo tôi kể về kỉ niệm đáng nhớ về thầy giáo ư? Nhiều lắm, không kể nổi đâu! Tôi chỉ có khả năng nói với bạn rằng chính thầy cũng là một kỉ niệm đáng nhớ với tôi rồi!

Tôi vẫn luôn thấy tiếc vì thời gian chúng tôi học với thầy quá ít ỏi. Đến nỗi, tôi cứ cảm nhận thấy áy náy vì chưa làm được cho thầy điều gì cả. Thầy đã dạy dỗ 12 đứa học sinh chúng tôi rất chu đáo. Thầy dạy chúng tôi bí kíp làm toán nhanh, dạy cả cách làm một bài văn thế nào cho đúng yêu cầu nữa. Thầy có hẳn một kho tàng chuyện cười, tôi nghĩ thế, nên cứ lúc nào chúng tôi mệt là thầy lại kể cho chúng tôi nghe. Học với thầy, chúng tôi luôn cảm thấy dễ chịu, thoải mái.

Nhà thầy ở xa trường hơn 20 cây số, thế mà dù nắng hay mưa, thầy luôn đến lớp đúng giờ. Thầy đến, mang cho chúng tôi bao nhiêu là điều mới mẻ. Thầy như cơn gió thổi vào lòng những đứa học sinh lam lũ của mình những luồng gió mới. Thầy như tia nắng ban mai thắp sáng ước mơ tôi, gieo cho chúng tôi bao nhiêu ước mong và hoài bão.

Thầy vẫn bảo: “Nếu chỉ được một lần duy nhất đi trên con đường đầy hoa, các con sẽ chọn bông hoa nào?”. Giờ thì, con đã hiểu thầy nói gì rồi, thầy ạ. Con sẽ chọn cho con “bông hoa” thời cơ nào đẹp nhất. Thầy cũng bảo thầy vẫn chưa có con, bởi vậy thầy coi chúng tôi như con của mình vậy. Thầy đối xử với tôi rất tích cực. bởi vậy chúng tôi vẫn cố gắng làm thầy vui, như cách những đứa con đang báo hiếu cho cha mình vậy.

Thầy trò chúng tôi đã gắn bó với nhau như thế đó. Ấy thế mà, sự thật thật trớ trêu. Giữa học kỳ II lớp 4, thầy phải chuyển trường. Khi nghe thầy hiệu phó nói, chúng tôi như không tin vào tai mình. Tôi còn nhớ như in cái ngày hôm ấy. đó là thứ 2, ngày 21, tháng 2. Chúng tôi đã khóc rất nhiều. Thầy của tôi sắp phải xa chúng tôi rồi! Phải làm thế nào đây? Thầy cũng đã rơi nước mắt đấy. Thầy trò chúng tôi cứ nhìn nhau mà khóc suốt. Thầy dặn chúng tôi: “Các con ở lại nhớ nghe lời thầy giáo mới, phải siêng năng mà học hành. thời cơ đến với người ta không nhiều, bởi vậy các con phải biết nắm bắt. Chúc các con sẽ làm được ước mơ của mình. Thôi, chào các con ở lại, thầy đi đây! “Chúng tôi đã khóc nhiều lắm. Tôi còn ngây thơ hỏi: “Thầy đi thì bao giờ về ạ?”. Tôi đã từng nghĩ, thầy giờ đã biến mất là thầy của tôi nữa rồi!

nhưng mà không phải vậy đâu, thầy vẫn mãi là thầy của bên chúng tôi chứ. Bây giờ, mỗi sớm mai thấy thầy, tôi vẫn không quên chào thầy. Và, thật vui, thầy vẫn phát hiện ra tôi, thầy còn cười với tôi nữa. Tôi cũng rất tự hào vì đến giờ tôi vẫn làm theo lời thầy dạy: Biết tôn sư trọng đạo, biết ơn người có ơn với mình. Hạnh phúc hơn là, hồi lớp 7, khi tôi viết truyện về thầy, truyện của tôi được giải ba đó. Thầy ơi, thầy có biết không, con viết về thầy được giải ba đó, thầy ạ !

Đã hơn 4 năm rồi tuy nhiên tôi vẫn không thể quên được thầy. Có lẽ vì thầy là kỉ niệm khó quên trong lòng tôi. Tuy xa thầy rồi, nhưng những bài học thầy dạy tôi vẫn chưa quên. Thầy ơi, tuy hôm nay đã là 26/11 rồi, tuy nhiên con vẫn nhân ngày nhà giáo Việt Nam, con chúc thầy mạnh khỏe, có một cuộc sống hạnh phúc. quan trọng nhất là thành công trong sự nghiệp trồng người cao quý của mình. Và…thầy hãy chờ xem con thực hiện ước mơ của mình như thế nào, thầy nhé!

Kể lại kỉ niệm đáng nhớ với thầy cô giáo của em – mẫu 6

Trong mỗi đời người, luôn tồn tại những kí ức, có những kí ức vui ta mong muốn nhớ mãi tuy nhiên cũng có những kí ức buồn ta muốn quên đi. so với tôi, kí ức khiến tôi mong muốn nhớ mãi là thời học trò trong những năm cấp hai của tôi. Mỗi năm học trôi qua, tôi đều có thêm người thầy, người cô để ghi nhớ trong trái tim mình và năm nay cũng thế. Chỉ trong khoảnh khắc vài tháng, cô giáo dạy văn của tôi đã để lại trong tôi những độc đáo sâu sắc.

Ắt hẳn các bạn ngồi đây cảm thấy lời của tôi là nghịch lí. Tôi đang học lớp chín thì đáng lí ra tôi phải viết về những thầy cô trong các năm học trước của mình, nhưng tôi lại viết về người cô đang dạy tôi của năm học này? có thể đối với những bạn khác, cô chỉ mới đứng lớp trong hai tháng. tuy nhiên với tôi, cô đã gắn bó hơn sáu tháng rồi.

Cô đã dạy văn tôi trong suốt ba tháng hè. Và đó cũng là khoảng thời gian tuyệt vời nhất đối với tôi. Cô là một người rất tận tụy, giảng giải chu đáo cho học sinh. Khi cô giảng bài, giọng nói ấm áp, truyền cảm của cô đã thu hút chúng tôi vào bài học. Cô giảng giải, phân tích từng chi tiết nhỏ nhất của bài học, cho học sinh cảm nhận ý nghĩa của từng chi tiết đấy rồi tăng trưởng thành những lời văn sâu sắc, đầy ý nghĩa. Nhờ những bài giảng của cô mà chúng tôi thêm yêu nàng Kiều mười lăm năm lưu lạc, thêm yêu Vũ Nương – người con gái tư dung tốt đẹp. Những bài mà trước đây đọc không hiểu, giờ đây chúng tôi thấy nó mới hay, mới sâu sắc làm sao! Người ta thường nói tiết Văn là tiết ru ngủ tuy nhiên điều kì lạ là khi cô giảng chúng tôi càng cảm thấy thú vị hơn, ý nghĩa hơn. Chắc có lẽ chính nhờ vậy mà cô luôn được học sinh chúng tôi yêu mến.

Khi vào năm học, tôi vui sướng biết bao khi được cô kiểm soát nhiệm. Trong nhiệm vụ chủ nhiệm, cô trông nghiêm túc hơn hồi hè. Khi lớp hạng cao, cô khuyến khích, khen thưởng, những lúc lớp hạng thấp, cô nhắc nhở, khích lệ lớp cố gắng hơn. Mẹ tôi cũng là một giáo viên chủ nhiệm nên tôi có thể hiểu được sự vất vả, nặng nề thế nào khi phụ trách chủ nhiệm một lớp cuối cấp. Càng hiểu nỗi vất vả của cô bao nhiêu, tôi càng quyết tâm phải giúp lớp lấy được hạng cao bấy nhiêu. có thể đối với các lớp khác, tiết chủ nhiệm luôn là tiết nặng nề nhất, bởi tiết đó luôn khiến các bạn khác lo sợ vì bị mắng. tuy nhiên với lớp tôi, giờ chủ nhiệm lại được nghe những câu chuyện hay, ý nghĩa trong cuộc sống. Tôi yêu những câu chuyện đấy vì nó luôn giúp chúng tôi rút ra được những bài học quý giá cho riêng mình. Tôi đã từng đạt giải ba trong kì thi học sinh giỏi lớp tám. Có lẽ Vì điều đó mà cô kì vọng vào tôi trong kì thi năm nay. Tôi tự hứa mình phải cố gắng hơn, mình phải đậu để không khiến cô thất vọng. nhưng tôi đã thất bại. Những tưởng cô sẽ la mắng tôi, trách móc tôi, nhưng không. Tôi vẫn nhớ mãi câu nói của cô khuyến khích các bạn trong lớp: “Cho dù các con thi không đậu cũng đừng buồn, vì các con còn nhiều thời cơ khác để bắt lấy.” nhưng thật sự cô càng khuyến khích thì tôi lại càng thấy lòng ray rứt hơn. Tôi đã tự hỏi với lòng mình tôi đã cố gắng hết sức chưa, tôi đã tập trung vào môn văn chưa? mặc dù vậy, cô vẫn không hề la rầy, trách cứ tôi một lời nào mà vẫn dịu dàng cổ vũ, an ủi tôi. Chính điều đó sẽ là động lực cho tôi bước tiếp và cố gắng, nỗ lực hơn nữa trên con đường học vấn của mình.

Lớp chúng tôi có một bạn tuy hoàn cảnh gia đình chông gai nhưng học rất giỏi. Cả group chúng tôi tổ chức sinh nhật cho bạn đó tuy nhiên trong lớp lại có bạn nói: “Tại sao chỉ có sinh nhật bạn đấy là tổ chức còn sinh nhật tụi mình thì không tổ chức?” Nghe thấy câu nói đó, cô đã nói: “Gia cảnh bạn chông gai, có lẽ mấy năm nay cũng chưa có được một ngày sinh nhật cho mình, tuy ở đây chỉ là một chút gì đó nhỏ thôi tuy nhiên ít nhất cũng khiến bạn cảm thấy vui…”. nói đến đây, cô đã khóc. Nhìn giọt nước mắt của cô rơi xuống mà lòng chúng tôi chạnh lại. Chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, chỉ từ lời nói của cô thôi mà đã khiến chúng tôi hiểu được thế nào là sự sẻ chia, thế nào là ấm áp tình bạn. Giọt nước mắt ấy đã khiến chúng tôi phải nhìn lại mình. Chúng tôi được sống trong hoàn cảnh đầy đủ, may mắn hơn thì tại sao lại không sẻ chia sự may mắn đó cho người bạn của mình để họ cảm nhận thấy lòng yên bình hơn? Khi nhìn những giọt nước mắt ấy, tôi chợt phát hiện ra cô không những là một giáo viên tận tụy mà còn là một người đồng cảm với học sinh, luôn cố gắng đồng cảm học sinh của mình.

Văn của tôi không bóng bẩy, trau chuốt, cũng không đặc sắc như những bài văn mà các bạn đã đọc. Khi tôi viết những dòng cảm nhận này, tôi chẳng nghĩ rằng mình có thể được giải. Tôi chỉ viết bằng tấm lòng yêu thương, kính trọng cô từ sâu thẳm trong con tim mình. Tôi không nêu tên cô ra vì tôi nghĩ các bạn cũng có thầy giáo, cô giáo dạy văn như tôi và tôi cho rằng cô cũng không thích như vậy.

Sáu tháng, chưa đầy một năm tuy nhiên cô đã để lại trong tôi một ấn tượng sâu sắc. Cô như là nguồn cảm hứng cho những bài văn của tôi và nếu như mái trường là ngôi nhà thứ hai thì cô chính là người mẹ thứ 2 của tôi. Cô ơi, con cám ơn cô vì những gì cô đã dành cho con, con sẽ cố gắng để thành công và “gặt được nhiều lúa vàng” trong cuộc sống.

Bài Mẫu Số 7: Tấm Lòng Yêu Thương Của Cô

Trong cuộc sống mỗi người ai cũng có những kỷ niệm khó bỏ xót trong đời. Với em cũng vậy, gần bốn năm cắp sách đến trường em cũng có bao nhiêu kỷ niệm vui buồn. Và kỷ niệm đáng nhớ nhất trong em có lẽ là kỷ niệm về cô giáo chủ nhiệm năm em học lớp ba.

Gia đình em vốn không mấy khá giả, nhà lại đông anh em. Bố mẹ em không phải công nhân sự chức mà chỉ quanh năm làm ruộng và làm thuê nên cuộc sống vất vả và đủ ăn là may măn rồi. Em là anh cả trong gia đình, sau em còn có ba người em nhỏ nữa. Năm em học lớp ba, đó cũng là khoảng thời gian lao khăn nhất, bố em mắc bệnh nan y khó chữa, gia đình đã bán tài sản, vay mượn khắp địa điểm để chạy chữa, em đã quyết định nghỉ học vì đến kỳ nộp tiền học mà gia đình không có.

Cô giáo chủ nhiệm em khi đó tên Lan. Cô Lan là một cô giáo hiền lành, yêu nghề và rất lưu ý đến đời sống cũng như học tập của học sinh chúng em. Hai ngày liền không thấy em tới lớp, cô đã hỏi thăm bạn bè và tìm đến nhà em để thăm hỏi. Cô đã động viên gia đình rất nhiều và ước muốn em bắt đầu đến lớp. Cô nói em là một học sinh giỏi của lớp, nếu như nghỉ học thì thật tiếc quá. Cô cũng nói ước muốn em học tập để có một tương lai tốt đẹp và có khả năng để giúp đỡ gia đình. khi đó em chỉ nghĩ trước mắt nên vẫn nhất định nghỉ học. Rồi một tuần trôi qua cô lại tới nhà động viên. Cô nói đã thong báo hoàn cảnh của em lên nhà trường và địa phương để coi xét cho em được đi học mà không phải đóng học phí. Em vui mừng lắm vì trước giờ em rất muốn đi học như các bạn cùng trang lứa. Và rồi sau hơn một tuần nghỉ học em lại được tiêp tục tới trường. Con đường tới trường dường như nét hơn mỗi ngày. Em tung tăng bước đi với niềm hân hoan vô cùng. Mỗi ngày sau buổi học, cô Lan lại dành them thời gian để giảng lại cho em những bài cũ mà em nghỉ tuần trước đây. Cô ân cần , nhiệt tình giảng dạy để em không bị mất kiến thức. Cuối năm đó em đạt danh hiệu học sinh giỏi toàn diện và danh hiệu học sinh nghèo vượt khó. Em rất cảm động và hạnh phúc về những gì cô Lan đã dành cho em.

đó là kỷ niệm đáng nhớ nhất của em về thầy cô và có lẽ sẽ mãi mãi in đậm trong trái tim em với một lòng biết ơn sâu sắc. Em sẽ mãi nhớ về cô và luôn thầm hứa học tập tốt để trở thành một người giáo viên giỏi giang và tận tụy với nghề như cô.

Tổng kết

Trên đây nyse.edu.vn đã gợi ý cho bạn TOP 7 bài văn mẫu kể về kỉ niệm nhớ nhất với thầy cô giáo của mình, hi vọng bài viết sẽ mang đến cho bạn một bài văn cảm xúc đạt được điểm số cao nhất nhé!

Bạn thấy bài viết TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết bên dưới để nyse.edu.vn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: nyse.edu.vn

Nhớ để nguồn bài viết này: TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết của website NYSE

Chuyên mục: Kinh nghiệm hay

[expander_maker more=”Xem thêm chi tiết về TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết” less=”Read less”]

Tóp 10 TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

#TOP #mẫu #kể #lại #một #trải #nghiệm #của #với #thầy #cô #giáo #dàn #chi #tiết

Video TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

Hình Ảnh TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

#TOP #mẫu #kể #lại #một #trải #nghiệm #của #với #thầy #cô #giáo #dàn #chi #tiết

Tin tức TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

#TOP #mẫu #kể #lại #một #trải #nghiệm #của #với #thầy #cô #giáo #dàn #chi #tiết

Review TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

#TOP #mẫu #kể #lại #một #trải #nghiệm #của #với #thầy #cô #giáo #dàn #chi #tiết

Tham khảo TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

#TOP #mẫu #kể #lại #một #trải #nghiệm #của #với #thầy #cô #giáo #dàn #chi #tiết

Mới nhất TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

#TOP #mẫu #kể #lại #một #trải #nghiệm #của #với #thầy #cô #giáo #dàn #chi #tiết

Hướng dẫn TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

#TOP #mẫu #kể #lại #một #trải #nghiệm #của #với #thầy #cô #giáo #dàn #chi #tiết

Tổng Hợp TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

Wiki về TOP 10 mẫu kể lại một trải nghiệm của em với thầy cô giáo, dàn ý chi tiết

[/expander_maker]

Xem thêm bài viết hay:  Laura Bozzo Net Worth in 2023 How Rich is She Now?

Leave a Comment